SAO MAI THÀNH ĐẠO
Phật là vầng trăng soi thế gian
Thênh thang đưa lối ai muộn màng
Người là con đường đi bất tử
Là tình thương trải đời mênh mông
Ngày xưa có ai ngồi bất động
Trong ngày mưa rét lạnh sương đông
Dưới cội cây cao nghiêng tỏa bóng
Dáng Người còn đây, mỗi tấm lòng!
Ngọn gió xa xa thổi vào bờ
Có đàn thú nhỏ chạy bơ vơ
Sao đêm thanh thoát như nhắc nhở
Phật đã ngồi đây, bao ước mơ.
Lửa của luân hồi đang bủa vây
Thiêu trong ai oán, trong đọa đầy
Lửa trong tim Người trùm vũ trụ
Bình an Giải Thoát rực nghìn thu
Nghìn sao ngơ ngác nhìn qua đây
Ánh trăng đâu khuất sau cội cây?
Người vẫn ngồi yên trong nơi ấy
Mà cả đất trời muốn lung lay.
Hoa bay gió nhẹ có ai hay
Trời trong văng vắt chờ từng giây
Hướng về nơi đây trong ánh sáng
Mà niềm hy vọng khắp giang sang.
Sao mai bừng lên muôn ánh quang
Trời cao thiên giới ngàn hân hoan
Đại địa rung lên như nhắc nhở
Người đã thành Phật, triệu ước mơ.
Trong đời đen tối đầy bơ vơ
Người là tình thương triệu bến bờ
Người cho hành tinh muôn sự sống
An vui hòa bình trải núi sông.
Hạnh phúc hiện lên mỗi tấm lòng
Trên hàng cây nhỏ, dưới con sông
Lên trên thiên giới, trong hoàn vũ
Ở nơi trái tim mỗi kiếp người.
Ánh sáng Giải Thoát đẹp rạng ngời
Mặt trời bất tử hiện khôn ngơi
Con đường an vui Người gợi mở
Nâng bước ai đi lên từng giờ.
Hôm nay trời cao trong sáng hơn
Mừng người đắc đạo nghìn thái sơn
Đêm nay nghìn thu chợt lắng động
Đời bỗng đau thương hóa thiên đường!
Thân tâm nhiều kiếp như khói sương
Bãi bễ nương dâu khổ khôn lường
Nay con gặp Cha được sống lại
Một cuộc đời mới, một tương lai.
Phật đã ngồi đây cho chúng sinh
Tìm ra chân lý thật thanh bình
Người là trời xanh cao vĩ đại
Là ngọn gió thổi mát đôi vai.
Đêm nay trời cao sáng sao mai
Phật thành tình thương đến muôn loài
Nhân loại về sau được thức tỉnh
Nghìn sau còn được thấy bình minh.
Phật là cành sen thơm ngát xinh
Yên vui thỏang gió qua đầu đình
Ru bước chân ai đang mòn mỏi
Dẫn lối đưa ai thấy bến bờ…
Minh Chánh Toàn
18/12/09
Comments (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)