Nam Mô Vu Lan Duyên Khởi Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Tháng Tám 23rd, 2012 |
|
Mùa Vu Lan, PL.2556…
NamMô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bạch Thầy.!
Kính thưa quý bậc cha mẹ cùng các anh chị em thương mến.
Hôm nay ngày rằm tháng 7, ngày lễ Vu Lan, ngày Tự Tứ Chư Tăng Kiết Hạ sau ba tháng An Cư Tu Tập, cũng gọi là ngày Xá Tội Vong Nhân, ngày “ Báo Hiếu Của Mọi Người Con Phật”
Ngày Vu Lan đến, người ly hương cũng như những kẻ còn nơi quê cha đất tổ đều có lòng tưởng nhớ đến tổ tiên, ông bà, cha mẹ. tháng 7 là tháng nhớ ơn, là mùa báo hiếu, là mùa hiếu hạnh…..
Tháng 7, mùa báo hiếu lại về, mùa cho chúng con được nhớ nghĩ đến công cha, nghĩa mẹ và bổn phận làm con.
Trung nguyên ngày hội Vu Lan
Bến giác chiều thu sóng Đạo Vàng
Những ai là kẻ mang ơn nặng
Đều vận lòng thành đón Vu Lan
Chúng con được cha mẹ sinh ra trong sự che chở thắm nồng vị yêu thương,. Từ lúc ấy bàn tay dịu dàng của mẹ cùng với ánh mắt trìu mến của cha đã giúp linh hồn bé bỏng của con hoà nhập vào thiên nhiên bao la tươi đẹp này. Làm sao chúng con có thể quên được công lao của sự hy sinh to lớn ấy.
Cha mẹ kính yêu ơi! Nói về cha mẹ chúng con luôn tưởng nhớ đến những hình ảnh thật cao cả và ấm áp biết bao. Mẹ như những ngọn gió mát mùa xuân với những lời ân cần dạy dỗ và cùng với cái nhìn yêu thương trìu mến của cha, ngay từ thuở còn nằm nôi, chúng con đã được “uống” qua lời ru ngọt ngào của mẹ.
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi
Công ơn cha mẹ thật to lớn. núi ngất trời biết cao bao nhiêu bởi cha là trụ cột trong gia đình, trách nhiệm của cha thật to lớn, công lao của cha thật nghìn trùng. Biển đông biết bao nhiêu nước bởi tình mẹ thương con chẳng bao giờ chấm dứt, mẹ thương con hy sinh cho con cả bản thân mình, không quá lời nếu nói rằng với mẹ con là tất cả ( Cù lao chín chữ là công sinh thành, nuôi dưỡn, dạy dỗ,vất vả, khó nhọc…Đã biết công ơn cha mẹ to lớn như thế thì mỗi người con chúng ta cần phải làm gì?
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Cha là trụ cột trong gia đình, là người tạo bước đi dáng đứng đời con. Trong con vẫn còn đó hình ảnh một người cha chân lấm tay bùn lam lũ tranh đấu với thiên nhiên. Cha yêu! Thuở còn ấu thơ con không tài nào hiểu được những việc cha làm cho chúng con. Và rồi khi lớn dần lên trong bàn tay chai sần của cha, những giọt mồ hôi mặn mà cùng những cái khó nhọc ấy đã thắm đượm trong trái tim thơ ngây của con. Giờ đây con đã hiểu và nhận ra rằng: dạo ấy cha không nói bằng lời mà công việc của cha đã trả lời trọn vẹn, thỉnh thoảng cha rầy la chúng con vì hư hỏng, vì vụng dại. con quá ngỗ nghịch khiến cha qua đau lòng và những lằn roi cho con ngày ấy quả là những món quà thật ý nghĩa. Con đường vào đời thật lắm chông gai nhưng đối với con cha mãi là người bạn đồng hành đem lại niềm tin và tiếp thêm ý chí. Cha là ánh trăng vời vợi mãi soi sáng con đường cho con tiếp bước tương lai, giúp con nhìn nhận rõ hơn những thử thách để vượt qua dù mai sau không còn cha bên cạnh động viên, che chở.
Chưa bao giờ con viết tặng cha
Những dòng chữ cứ nhạt nhoà trước mắt
Giọt nước mắt hay mồ hôi cha mặn
Rõ xuống đời rồi lại thấm vào đâu
Thấm vào đâu giữa cuộc sống cao sâu
Cha ngẫng đầu giữa muôn vàn khó nhọc
Thương cha nhiều và một mình con đã khóc
Con vẫn không quên lời dặn của cha
“Hãy ngẩng đầu rồi con sẽ vượt qua
Bởi hạnh phúc đâu dễ dàng mà có”
Hôm nay đây, bên con đã có người vĩnh viễn mất cha rồi – chỉ còn trong ký ức hình bóng người cha luôn yêu thương con suốt đời.
Cha về âm cảnh hồn phương phất
Con ở dương gian dạ ngậm ngùi
Hiếu đạo chưa đền ơn cúc dục
Khuất còn thêm tủi phận làm con.
Hạnh phúc thay khi chúng con còn cha và diễm phúc biết bao khi bên con còn có mẹ.
Mẹ là xứ hoa đào hương toả ngát
Mẹ là niềm an ủi vạn sầu thương
Mẹ là sao sáng giữa đêm trường
Mẹ chính là mẹ của lòng con bất diệt
Mẹ là cả một tâm tình tha thiết
Mẹ là vầng trăng trọn cả mùa thu
Mẹ của con yêu cả muôn đời.
(Cũng để ca ngợi tình cảm thiêng liêng, ơn đức sâu dày đó , một nhà văn nước ngoài cũng đã viết:
“trùng dương ở phương đông hay trùng dương ở phương tây, đại hải của muôn kiếp quá khứ hay đại hải của vạn thuở vị lai , cho dù nông sâu to nhỏ thế nào, tất cả biển sanh vẫn chỉ có chung một vị mặn
Cũng thế, mẹ bên trời Âu hay mẹ bên đất Á , mẹ tận ngàn xa hay mẹ mãi nghìn sâu bất kể màu da sắc áo,văn hoá ngôn ngữ dị biệt thế nào, mọi người mẹ vẫn có chung một tấm lòng kham nhẫn hy sinh cho hạnh phúc riêng con)
Từ bé, chúng con đã được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ. bởi thế hình dáng của mẹ đã trở nên thân thuộc gần gũi đối với chúng con
Mẹ!, tiếng gọi từ khi con bập bẹ
Đến lúc trưởng thành con chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ ! có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc.
Mẹ! có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ là tất cả cho đời con thầm lặng
(Cha mẹ đối với chúng con, hy sinh tất cả đời sống của mình để nuôi con, con là nguồn hạnh phúc lớn nhất của cha mẹ, một tiếng rên của con là mũi kim đâm vào tim cha mẹ, một tiếng cười của con là liều thuốc bổ của mẹ cha
Con ho lòng mẹ như tan tành
Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi
Những khi trái gió trở trời
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.)
Thật vậy, ân của mẹ quá lớn không là sao đo lường được:
Lòng mẹ mênh mang như đại dương
Yêu con biên giới khó đo lường
Nuôi con mãi kiếp quên thân xác
Ơn mẹ ngàn đời vẫn vấn vương
Nhìn mẹ ốm, dáng gầy khẳng khiu
Lòng con chua xót biết bao nhiêu
Suốt đêm nước mắt trào bên gối
Bếp khói khuya buồn cũng hắt hiu
Con không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ
Con mỗi ngày một lớn thêm
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Con sẽ không đợi một ngày kia có người cài lên áo cho con một nụ bạch hồng
Mới thảng thốt nhận ra rằng mình mất mẹ
Thế nhưng cuộc sống trôi nhanh cuốn hút mọi người với những toan tính, ước mơ riêng tư. Xin cho được một ngày, một lần được dừng lại để nhìn kỹ mẹ hiền để biết rằng thực sự ra ta đã thờ ơ, quá đỗi thờ ơ với mẹ
Xin mẹ nhận lạy này con bất hiếu
Đã bao lần làm mẹ khổ ngày xưa
Đã bao lần làm mẹ khóc như mưa
Bao nhiêu lạy cũng chẳng vừa ơn mẹ
Mùa Vu Lan đã về, con biết rằng bên con có những người sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy mẹ. có lẽ những chiều mưa người con mồ côi bỗng nhớ mẹ vô ngàn, sắc hồng thắm của một đoá hoa vẫn rực rỡ trên ngực áo biết bao người. xót xa biết bao khi những đứa con mất mẹ chỉ có thể cài lên áo mình một nụ bạch hồng
Và đây là tâm sự của một người mất mẹ:
Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận kẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết tôi mất mẹ
Là mất cả bầu trời
Ngược lại không có gì diễm phúc bằng khi người còn có cha lẫn mẹ
Nhìn được cha là ánh sáng tưng bừng
Hương ấm áp của mặt trời mới mọc
Nhìn được mẹ là trăng vàng dịu ngọt
Hiền hoà thay cho trăm cánh thêm xinh.
Cha mẹ còn đó, dẫu vững chắc nhưng sự sống vốn dễ rung rinh . để rồi một ngày thậm chí có thể chỉ trong thoáng chốc, con chỉ còn thấy được cha mẹ trong trí nhớ.
Cha mẹ kính yêu ơi!
Mùa báo hiếu đã về rồi, chúng con xin nguyện cầu cho cha mẹ sức khoẻ để mãi bên chúng con, đầy đủ thiện duyên, thấm nhuần mưa pháp để chăm sóc chúng con hướng theo đạo nghiệp tất lành. Thu về, gió đưa hương hoa toả ngát cùng ngàn tiếng chim ngân nga bài ca tháng 7, bài ca hiếu hạnh.
NamMô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát.
Comments (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)