HÃY BUÔNG BỎ
Sinh ra thân giả tạm
Chịu nhiều nỗi đắng cay
Sinh, già, bệnh rồi chết
Luật vô thường – chẳng sai.
Đúng mãi !
Chào đời bàn tay trắng
Khi chết – trắng đôi tay
Tội phước vẫn tồn tại
Kiếp sau theo ta hoài.
Nghiệp lực !
Ta sống nên tỉnh thức
Xác thân không của ta
Chết rồi thân hủy hoại
Định luật cõi ta-bà.
Xót xa !
Tài sản rồi cũng mất
Vật chất chóng tiêu tan
Vạn pháp đều như thế
Trần gian mãi vô thường.
Đáng thương !
Sống thiểu dục tri túc
Không tham đắm lợi danh
Nên vun bồi đạo đức
Tránh nghiệp ác – làm lành.
Nhân thiện !
Khi ta già, bệnh, chết
Tất cả chẳng theo ta
Xác thân tan rả hết
Nghiệp lực mãi theo ta.
Thức tỉnh !
Chấp nhận đời như thế
Buông bỏ không thiết tha
Danh lợi với tiền tài
Luôn cả thân nhân ta ….
Từ giả !
Tình thương còn ở lại
Nếu ta biết giúp đời.
Thân nhân còn thương tiếc
Nếu ta yêu mến người.
Nhân ái !
Nếu buông được tất cả
Không còn tham,sân, si…
Sống bao dung , hỷ xả
Thân tâm thường an lạc.
Quý thay !
Khi ra đi thanh thản
Giữ chánh niệm trong tâm.
Không sân hận luyến tiếc
Được về cõi an lành .
Thanh tịnh !
…………
Thơ : Minh Lương – Trương Minh Sung
Comments (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)